Hôn nhân không chỉ là những tháng ngày ngọt ngào, mà còn là sự pha trộn giữa vô vàn cảm xúc khác nhau. Đôi khi, giữa những lo toan công việc và bộn bề cuộc sống, tiếng cằn nhằn, thậm chí là tiếng chửi của người vợ lại trở thành thứ "gia vị" khó quên. Có lúc, tiếng chửi khiến ta đau đầu, mệt mỏi. Nhưng kỳ lạ thay, không có nó, cuộc sống bỗng trở nên thiếu vắng. Đây là câu chuyện của một người chồng nhận ra rằng, "chửi" đôi khi lại chính là minh chứng cho tình yêu thương mà vợ dành cho mình.
Cuộc sống hôn nhân là một hành trình đầy màu sắc, và dường như màu chủ đạo trong bức tranh gia đình tôi là… màu của âm thanh chửi! Khi chưa cưới nhau, vợ tôi dịu dàng, ngọt ngào như một tách trà hoa cúc. Nhưng khi đã bước vào cánh cửa hôn nhân, tách trà hoa cúc ấy bỗng nhiên biến thành… ly cà phê đen đá, đặc quánh và đắng ngắt. Cứ mỗi lần nghe thấy giọng chửi của vợ, tôi không biết nên khóc hay cười.
Có lẽ tôi không ngờ rằng từ lúc lấy nhau, "chửi" lại trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình. Sáng dậy chưa kịp mở mắt đã nghe chửi vì ngủ nướng. Đi làm về trễ một chút là chửi. Bận rộn công việc, không có thời gian ăn cơm cùng nhau, cũng bị chửi. Rồi thì, lỡ nhậu say về, lại chửi. Nhìn mặt nhau lâu quá không cười nổi, cũng chửi!
Có những ngày tôi cũng muốn vùng lên phản kháng, nhưng mà chẳng đi tới đâu. Tôi vừa mở miệng được một câu, vợ tôi đã phóng ra hàng loạt lý lẽ, tiếng nói như máy bay chiến đấu rít qua tai. Tôi nói được một tiếng thì vợ tôi nói gần một trăm tiếng. Thế là tôi lại rút lui, lặng im chịu trận, bởi chẳng ai muốn đối đầu với cái "loa phóng thanh" ấy cả.
Lúc đầu, tôi cảm thấy áp lực vô cùng, đôi khi nghĩ rằng cuộc sống này thật mệt mỏi. Nhưng điều kỳ lạ là, vài ngày không thấy vợ chửi, tôi lại thấy thiếu thiếu. Như thể có một khoảng trống lạ kỳ trong lòng. Không nghe tiếng chửi, tôi lại lo lắng, băn khoăn, không biết vợ mình có chuyện gì không. Hỏi ra mới biết, "Hôm nay em đau miệng."
À, ra thế! Không phải vợ tôi không muốn chửi, chỉ là hôm nay cái miệng không chịu hợp tác thôi! Nhưng rồi, tôi lại nhận ra rằng, có những điều trong cuộc sống mà người ta không thể thiếu. Và đối với tôi, "bị chửi" giờ đây là món "đặc sản" quen thuộc, không có nó, cảm giác như thiếu đi một điều gì đó rất quan trọng.
Giờ đây, tiếng chửi của vợ không còn là nỗi ám ảnh, mà ngược lại, nó trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Nếu một ngày không nghe vợ chửi, tôi lại thấy lo lắng, không thể nào ngủ ngon. Hóa ra, đôi khi những điều phiền phức nhất lại là thứ mà ta không thể sống thiếu được!
Chúc vợ yêu luôn khỏe mạnh và không bị đau miệng !
Có lẽ tôi không ngờ rằng từ lúc lấy nhau, "chửi" lại trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình. Sáng dậy chưa kịp mở mắt đã nghe chửi vì ngủ nướng. Đi làm về trễ một chút là chửi. Bận rộn công việc, không có thời gian ăn cơm cùng nhau, cũng bị chửi. Rồi thì, lỡ nhậu say về, lại chửi. Nhìn mặt nhau lâu quá không cười nổi, cũng chửi!
Có những ngày tôi cũng muốn vùng lên phản kháng, nhưng mà chẳng đi tới đâu. Tôi vừa mở miệng được một câu, vợ tôi đã phóng ra hàng loạt lý lẽ, tiếng nói như máy bay chiến đấu rít qua tai. Tôi nói được một tiếng thì vợ tôi nói gần một trăm tiếng. Thế là tôi lại rút lui, lặng im chịu trận, bởi chẳng ai muốn đối đầu với cái "loa phóng thanh" ấy cả.

Lúc đầu, tôi cảm thấy áp lực vô cùng, đôi khi nghĩ rằng cuộc sống này thật mệt mỏi. Nhưng điều kỳ lạ là, vài ngày không thấy vợ chửi, tôi lại thấy thiếu thiếu. Như thể có một khoảng trống lạ kỳ trong lòng. Không nghe tiếng chửi, tôi lại lo lắng, băn khoăn, không biết vợ mình có chuyện gì không. Hỏi ra mới biết, "Hôm nay em đau miệng."
À, ra thế! Không phải vợ tôi không muốn chửi, chỉ là hôm nay cái miệng không chịu hợp tác thôi! Nhưng rồi, tôi lại nhận ra rằng, có những điều trong cuộc sống mà người ta không thể thiếu. Và đối với tôi, "bị chửi" giờ đây là món "đặc sản" quen thuộc, không có nó, cảm giác như thiếu đi một điều gì đó rất quan trọng.
Giờ đây, tiếng chửi của vợ không còn là nỗi ám ảnh, mà ngược lại, nó trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Nếu một ngày không nghe vợ chửi, tôi lại thấy lo lắng, không thể nào ngủ ngon. Hóa ra, đôi khi những điều phiền phức nhất lại là thứ mà ta không thể sống thiếu được!


Tags: ngọt ngào, trở thành, câu chuyện, tình yêu, thậm chí, trở nên, hôn nhân, tháng ngày, cảm xúc, đôi khi, lo toan, cằn nhằn, gia vị, mệt mỏi, nhận ra