Mr Hoàng Tuấn Cầm bút sắc bén, dẫn lối công lý !

Ký ức trong vị bia

Một buổi chiều yên bình ở Hà Nội, ngồi bên quán bia cạnh đường ray, ta lắng nghe nhịp sống phố phường và tìm lại những ký ức đơn sơ mà sâu lắng.
 
Một buổi chiều muộn tại Hà Nội, khi ánh nắng yếu ớt cuối ngày dần tắt nhường chỗ cho màn đêm, tôi chọn một quán bia nhỏ nép mình bên đường ray. Những chiếc ghế nhựa sờn màu, những bàn gỗ mộc mạc xếp sát nhau dưới tán cây cũ kỹ, tạo nên một không gian đậm chất Hà Nội cổ xưa. Không phải là nơi sang trọng, nhưng ở đây, mọi thứ dường như có hồn.
 
Tiếng tàu hỏa từ xa vọng lại, ban đầu chỉ là tiếng rì rầm, rồi càng lớn hơn, như một nhịp đập mạnh mẽ của trái tim thành phố. Mọi người trong quán có chút khựng lại khi tàu chạy qua, tiếng cười nói tạm ngưng, nhường chỗ cho tiếng động cơ rầm rì. Những cơn gió mang theo hơi thở ẩm ướt từ sông Hồng khiến không khí thêm phần lạnh lẽo, nhưng lại làm ly bia trước mặt dường như mát hơn, thơm hơn.
 
20240816 173243
 
Ngồi đây, tôi thấy mình như lạc vào một khung cảnh rất đỗi giản dị, nhưng chất chứa biết bao nhiêu ký ức. Những dòng người qua lại, những câu chuyện tầm phào, tiếng còi tàu vang lên như một điệu nhạc quen thuộc của cuộc sống. Bia chưa bao giờ ngon đến thế, bởi nó không chỉ là vị mát lạnh của lúa mạch, mà còn là sự hòa quyện giữa cái ồn ào của phố xá và sự tĩnh lặng trong tâm hồn.
 
Chiều Hà Nội bên đường ray, có chút gì đó man mác, có chút gì đó hoài niệm. Đôi khi, những điều đơn giản lại là những điều khó quên nhất. Trong khoảnh khắc ấy, tôi thấy lòng mình chậm lại, để thấu cảm và thưởng thức từng giây phút, giữa một Hà Nội vừa lạ vừa quen, nhưng luôn đầy ắp yêu thương.
 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây