Mr Hoàng Tuấn Cầm bút sắc bén, dẫn lối công lý !

Hành trình không dành cho những ai theo ngẫu hứng

Trong lịch sử Phật giáo và văn học, những cuộc hành trình thỉnh kinh không đơn thuần là một chuyến đi mà là một hành trình của thử thách, lòng kiên trì và sự giác ngộ. Giống như Đường Tăng trong Tây Du Ký chỉ nhận bốn đệ tử theo một sắp đặt mang tính định mệnh, thì sư Thích Minh Tuệ, một nhà sư Việt Nam đã chọn con đường khất thực băng qua nhiều quốc gia để đến Ấn Độ, cũng có sự chọn lọc trong những ai đồng hành với mình.
Những người có thể đồng hành trên những con đường ấy không phải là những ai tình cờ gặp gỡ, mà phải là những người có tâm nguyện chân chính, đủ bản lĩnh để vượt qua gian khổ, đủ kiên nhẫn để đi đến tận cùng.
 
Đường Tăng và sự sắp đặt của Thiên mệnh
 
Tại sao Đường Tăng chỉ có bốn đồ đệ?
Bởi vì đó không chỉ là những người có duyên mà còn là những linh hồn cần chuộc lỗi, là những thực thể phải trải qua thử thách để hoàn thành sứ mệnh.
 
Tôn Ngộ Không: Một chiến thần bị giam cầm bởi sự kiêu ngạo, chỉ có thể giải thoát bằng cách bảo hộ và phục vụ chính nghĩa.Trư Bát Giới: Một thiên tướng sa ngã, cần học cách từ bỏ tham dục và biết thế nào là đủ.Sa Tăng: Một vị thần từng lỡ tay gây họa, cần học sự nhẫn nhịn và trung thành.Bạch Long Mã: Một long vương phạm lỗi, phải trải qua kiếp ngựa để gánh vác trách nhiệm.
 
Hành trình thỉnh kinh không dành cho những ai theo ngẫu hứng, mà là một sự sàng lọc khắc nghiệt, đòi hỏi lòng trung thành, niềm tin và sự kiên trì. Những ai xin đi theo nhưng không đủ phẩm hạnh hoặc có tâm ý khác, như Hoàng Phong Quái hay Hồng Hài Nhi, đều không được thu nhận.
 
Sự lựa chọn của Đường Tăng không phải ngẫu nhiên, mà là một thiên mệnh đã định.
vn bao chi thich minh tue 3 min
 
Sư Minh Tuệ và hành trình hành hương
 
Nếu như Đường Tăng có thiên mệnh lựa chọn đệ tử, thì sư Thích Minh Tuệ lại tự lựa chọn những ai có thể đồng hành với mình, bởi cuộc hành trình của Ngài không phải là một chuyến đi mà là một thử thách của niềm tin và sự bền bỉ.
 
Ngài không chấp nhận bất kỳ ai đi cùng một cách tùy tiện, vì con đường của Ngài không dành cho những ai thiếu ý chí hay mong cầu danh lợi.
 
Đây là một hành trình không có chỗ cho sự tò mò, chỉ có chỗ cho những ai thực sự muốn tu tập. Đây không phải là một chuyến du lịch hay một trải nghiệm khám phá, mà là một con đường của sự buông bỏ và tự giác ngộ.
 
Giống như Đường Tăng thử thách các đệ tử của mình, thì sư Minh Tuệ cũng đặt ra câu hỏi cho bất kỳ ai muốn đi cùng:
 
Họ có chịu được gian khổ không? Họ có thực sự muốn dấn thân vào con đường tu hành, hay chỉ đi vì danh tiếng?
 
Nếu không đủ tâm thế vững vàng, họ sẽ tự rời đi. Hành trình ấy không phải để ai cũng có thể bước vào, mà chỉ dành cho những ai đủ duyên, đủ nghị lực và đủ lòng tin.
 
Ngẫu nhiên hay chủ đích?
 
Cả hai hành trình – của Đường Tăng và sư Minh Tuệ – đều cho thấy một chân lý chung: Những người đồng hành không phải ai cũng được chấp nhận.
 
Đường Tăng có thiên mệnh chọn sẵn bốn đệ tử để giúp Ngài hoàn thành sứ mệnh. Sư Minh Tuệ chọn lựa người bạn đường dựa trên sự đồng điệu trong tâm hồn, không phải vì số lượng.
 
Cả hai đều hiểu rằng: Những con đường vĩ đại không dành cho tất cả mọi người. Chỉ những ai đủ lòng tin, nhẫn nhục và quyết tâm mới có thể đi đến tận cùng.
 
Có những hành trình không phải ai muốn cũng có thể đi, bởi vì không phải ai cũng xứng đáng.

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây