Có những lúc cuộc đời tưởng chừng khô cằn như vách đá, nhưng chính nơi ấy, hoa vẫn âm thầm nở – thì cớ sao con người lại dễ dàng buông xuôi trước gian nan?
Trong cõi đời hữu hạn này, có lẽ ít hình ảnh nào vừa mong manh lại vừa mạnh mẽ như một bông hoa mọc trên vách đá cheo leo. Không đất, không nước, không sự chăm sóc, ấy thế mà vẫn nở rộ, dâng hiến vẻ đẹp rạng ngời giữa nơi tưởng chừng chỉ có khô cằn và hiểm trở. Vậy mà con người – được sinh ra với trí tuệ, cảm xúc, lòng tin và tình yêu – lại có khi chùn bước, buông xuôi chỉ vì đôi ba thử thách trên hành trình đời mình.
Thánh Kinh từng chép: "Trong thế gian, các con sẽ gặp hoạn nạn; nhưng hãy vững lòng, Thầy đã thắng thế gian rồi." (Gioan 16:33). Chúa Giêsu không hứa cuộc đời sẽ dễ dàng. Ngài biết sẽ có thử thách, có nước mắt, có mất mát. Nhưng Ngài cũng khẳng định: “Hãy vững lòng!” Vì chính Ngài – Đấng từng chịu thương tích, chịu đóng đinh, chịu cái chết – đã chiến thắng. Và nếu Ngài đã thắng, thì những ai đặt lòng tin nơi Ngài cũng có thể đứng vững trước giông tố.
Khi một hạt giống rơi xuống đất khô cằn, người đời nghĩ nó sẽ chết. Nhưng Chúa thì không. Ngài tin nó sẽ đâm rễ sâu, sẽ nảy mầm, sẽ trổ hoa. Như Thánh Phaolô từng nói: “Tôi có thể làm được mọi sự trong Đấng ban sức mạnh cho tôi.” (Philíp 4:13). Câu nói ấy không phải là sự ngạo mạn, mà là một lòng tin sâu sắc rằng: trong gian nan, không phải sức mình, mà là sức Chúa giúp ta vượt qua.
Hoa trên vách đá không đợi có đất mềm. Nó không mong mưa thuận gió hòa. Nó chỉ kiên cường, âm thầm, và dâng hiến vẻ đẹp của mình cho đời. Còn con người, lại hay sợ gió ngược, sợ đường xa, sợ lòng người đổi thay. Nhưng thử hỏi: nếu hoa còn biết sống, còn biết nở rộ trong khắc nghiệt, thì tại sao chúng ta – những người được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa – lại dễ dàng gục ngã?

Thánh Augustinô từng viết: “Chúa không lấy khỏi chúng ta những thử thách, nhưng Ngài ban sức mạnh để chúng ta vượt qua.” Và khi đối mặt với khó khăn, thay vì than trách “tại sao là tôi?”, ta có thể hỏi “Chúa muốn tôi học được điều gì từ thử thách này?”. Vì chính nơi vực sâu, người ta mới thấy ánh sáng trên cao quý giá dường nào.
Nếu hôm nay bạn thấy đời mình như vách đá khô cằn, xin đừng sợ. Bạn không cô đơn. Hoa vẫn nở nơi ấy. Và Thiên Chúa vẫn ở đó, chờ bạn vươn mình lên từ hố sâu thất vọng, để một lần nữa trổ hoa, như điều kỳ diệu của Tạo Hóa.
Hoa nở trên đá không phải vì điều kiện tốt, mà vì nó không từ bỏ. Người đứng vững giữa gian nan cũng không phải vì mạnh mẽ hơn người khác, mà vì họ tin vào một Đấng mạnh mẽ hơn chính mình. Vậy nên, khi bạn thấy mình sắp gục ngã, hãy nhớ: bạn được tạo dựng để sống, để vượt qua, và để tỏa sáng – như hoa giữa đá.
- Hoàng Tuấn