Bài giảng sáng nay của Cha xứ về "THA THỨ" - Tha thứ giúp hàn gắn mối quan hệ và giải thoát tâm hồn... nhưng tôi lại nghĩ thêm, buông bỏ cũng giúp chúng ta tìm lại sự bình an bằng cách từ bỏ những tổn thương và oán giận.
Tha thứ và buông bỏ là hai khái niệm khác nhau nhưng đều quan trọng trong việc giải thoát tâm hồn và đạt được sự thanh thản. Tha thứ là hành động chấp nhận lời xin lỗi và tiếp tục mối quan hệ, trong khi buông bỏ là quyết định để cho những tổn thương và oán giận không còn ảnh hưởng đến mình nữa, đôi khi bao gồm cả việc chấm dứt một mối quan hệ.
Chị Lan có một người bạn thân là Hương. Họ từng rất thân thiết, nhưng một ngày nọ, Hương đã phản bội Lan trong công việc, khiến Lan mất một cơ hội thăng tiến quan trọng. Lan rất đau khổ và giận dữ. Sau một thời gian, Hương nhận ra lỗi lầm và xin lỗi Lan. Lan đứng trước sự lựa chọn: tha thứ hoặc buông bỏ.
Nếu Lan quyết định tha thứ, cô chấp nhận lời xin lỗi của Hương và cố gắng xây dựng lại mối quan hệ bạn bè của họ. Điều này không dễ dàng, nhưng nếu cả hai đều nỗ lực, họ có thể tìm lại được sự thân thiết và hiểu nhau hơn.
Ngược lại, nếu Lan quyết định buông bỏ, cô sẽ chấp nhận rằng mối quan hệ này đã gây ra quá nhiều đau khổ và chọn cách để nó trôi qua. Lan có thể tha thứ trong tâm hồn để giải thoát chính mình khỏi sự oán giận, nhưng không tiếp tục duy trì mối quan hệ với Hương. Bằng cách này, Lan có thể tìm được sự bình yên và không còn bị ảnh hưởng bởi những tổn thương từ quá khứ.
Trong Kinh Thánh, tha thứ là một chủ đề được nhấn mạnh nhiều lần. Một ví dụ điển hình là khi Chúa Giê-su dạy các môn đồ về sự tha thứ: "Nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em" (Ma-thi-ơ 6:14-15). Đây là một lời dạy mạnh mẽ về tầm quan trọng của việc tha thứ để nhận lại sự tha thứ từ Chúa.
Buông bỏ cũng có thể được thấy qua câu chuyện của Phao-lô. Trong nhiều thư của mình, Phao-lô khuyên các tín hữu hãy buông bỏ sự cay đắng, giận dữ và oán giận để sống một cuộc đời đầy tình yêu và bình an (Ê-phê-sô 4:31-32). Buông bỏ ở đây không chỉ là tha thứ cho người khác mà còn là để cho bản thân được tự do khỏi những cảm xúc tiêu cực.
Tha thứ và buông bỏ đều là những quá trình đòi hỏi sự can đảm và lòng nhân ái. Tha thứ giúp hàn gắn và xây dựng lại mối quan hệ, trong khi buông bỏ giúp giải thoát tâm hồn khỏi những gánh nặng của oán giận và tổn thương. Trong nhiều trường hợp, chúng ta có thể cần cả hai: tha thứ để giải thoát cho tâm hồn, và buông bỏ để tìm lại sự thanh thản. Từ câu chuyện của chị Lan và Hương, đến những bài học trong Phúc âm, chúng ta thấy rằng cả tha thứ và buông bỏ đều đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống và trong hành trình tìm kiếm sự bình an nội tâm.