Mr Hoàng Tuấn Cầm bút sắc bén, dẫn lối công lý !

Một ngày đi săn núi… mà núi trốn mất!

Hôm nay cả bầu trời như đắp chăn bông dày cộm, che luôn núi phú sĩ Phú Sĩ.

Sáng sớm, tôi rời Tokyo trong cái lạnh âm u của một ngày tháng ba, lên chuyến xe du lịch hướng về núi Phú Sĩ. Người bạn đồng hành hôm ấy là Toàn – một chàng trai quê Hải Dương, du học sinh sang Nhật từ năm 2013. Vui vẻ, nhiệt tình và nói chuyện duyên dáng, Toàn kể chuyện quê hương, chuyện học hành, chuyện làm ăn, chuyện vợ con, như một người bạn đồng hành, kể chuyện suốt dọc đường.
20250403 132359
Xe bon bon qua cao tốc, rẽ nhánh về phía núi Phú Sĩ. Qua ô cửa kính mờ mưa, cảnh vật dần chuyển mình từ thành thị sang thôn dã. Những cánh rừng thông già nua hiện ra, im lìm dưới lớp tuyết trắng còn sót lại dưới gốc cây. Nhiệt độ ngoài trời chỉ khoảng 5 – 6 độ C, trời không chỉ lạnh mà còn kèm theo mưa phùn và mây dày xám xịt. Đỉnh núi Phú Sĩ – thứ mà tôi trông ngóng nhất – hoàn toàn khuất sau màn mây dày đặc, chẳng thể quan sát được dù chỉ một khoảnh khắc.
20250403 122414
Dẫu vậy, chuyến đi vẫn không hề uổng phí. Tôi ghé thăm làng cổ Oshino Hakkai – nơi có giếng nước ngầm nổi tiếng, hình thành từ băng tuyết trên đỉnh núi Phú Sĩ tan ra, thấm qua những tầng dung nham hơn 80.000 năm. Dưới tiết trời lành lạnh, tôi cầm gáo tre, múc lên một ngụm nước trong vắt và mát lạnh, ngọt ngào như một dòng suối nguyên sơ chảy thẳng vào lòng người. Bên hồ, tôi gọi một phần cá suối nướng. Thịt cá mềm, thơm, quyện trong làn khói bếp nghi ngút – một trải nghiệm giản dị mà đậm đà.
20250403 130512
Đến 2 giờ chiều, trời vẫn không ngừng mưa, nặng hạt hơn. Hy vọng ngắm đỉnh Phú Sĩ dường như tắt lịm. Trên đường trở về, tôi ghé hồ Thiên Nga – nơi vẫn còn vài khoảnh khắc thanh bình giữa ngày ướt át. Vài chú thiên nga trắng muốt, đàn vịt trời và cả những chú cá lớn thong dong bơi lội trong làn nước lạnh. Khi tôi giơ máy lên chụp, trời bất ngờ hửng nắng. Thấy tôi nhìn, Toàn như hiểu ý vội vàng quay lại xe thẳng tiến về điểm ngắm núi, tim thầm hy vọng một phép màu nhỏ nhoi.

Toàn đùa vui: “Chúng ta đi săn núi Phú Sĩ!” – câu nói vừa vui vừa gợi chút khắc khoải.
20250403 143159

Nhưng khi tới nơi, ánh nắng chỉ kịp le lói trong khoảng 30 phút, không đủ sức xua tan những tầng mây dày đặc. Phú Sĩ vẫn kiêu kỳ ẩn mình. Trời nhanh chóng tắt nắng, rồi mưa lại kéo đến, lạnh và ẩm như buổi sáng chưa từng có sự đổi thay.
20250403 125247


Tôi rời Phú Sĩ mà chưa một lần được thấy đỉnh núi. Nhưng có lẽ, chính cái không trọn vẹn ấy lại làm nên một trải nghiệm đầy cảm xúc. Một chuyến đi săn… không bắt được núi, nhưng bắt được dư vị của sự chờ đợi, vẻ đẹp của thiên nhiên khi còn bí ẩn, và cả tiếng cười trong trẻo trên đường về.

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây